Căn phòng bỗng nhiên trở nên yên tĩnh lạ thường. Mặc dù Tiểu Thúy tuổi còn nhỏ, nhưng từ bốn, năm tuổi cô bé đã được học quy tắc, chủ tử trong phòng làm gì họ không được phép nghe lén. Nhưng cô bé cũng không ngờ có ngày mình lại kéo Nguyên Mặc cùng nhau lén lút nghe trộm.
Không thể không nghe. Nếu thiếu nãi nãi cãi nhau với thiếu gia rồi bỏ đi, cô bé và Nguyên Mặc sẽ đi đâu? Mặc dù họ đều là người đi theo thiếu gia, nhưng mạng sống lại do thiếu nãi nãi cứu, ân tình lớn lao này không biết báo đáp thế nào.
"Sao lại im lặng thế nhỉ?" Nguyên Mặc dán sát tai vào cửa. "Không đúng. Cha mẹ cãi nhau đâu có ngừng đột ngột như thế này, thậm chí có thể ném cả xà nhà đi."
"Đúng vậy, sao lại yên tĩnh thế?" Tiểu Thúy nhíu mày. "Vừa nãy thiếu nãi nãi còn nói gì mà 'phải đi', 'hưu thư', chẳng lẽ là cãi nhau to quá rồi?"
"Không xong rồi, không xong rồi. Thân thể thiếu gia vốn yếu, đừng để thiếu nãi nãi làm tức chết!" Nguyên Mặc từ căng thẳng chuyển sang hoảng loạn.
Tiểu Thúy thấy cậu vội vàng muốn xông vào, liền ấn cậu xuống: "Cậu đừng luống cuống. Thiếu nãi nãi yêu thương thiếu gia như vậy, tuyệt đối sẽ không để ngài ấy tức giận mà chết đâu. Nhưng nhỡ thiếu nãi nãi thật sự giận rồi dứt áo bỏ đi... chúng ta đi theo ai đây?"
"Hả?" Nguyên Mặc trợn tròn mắt. "Không thể không đi sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT