Sau khi cúp điện thoại, Tưởng Thiên Tứ nhìn về phía cô gái phía sau: “Cô không sao chứ?”
Tiêu Nhã lắc đầu, chiếc bình xịt tự vệ trong tay đã xịt hết sạch.
Hai mươi phút trước, cô đã chạy như điên từ cầu thang phía đông, từ tầng bốn chạy thẳng xuống tầng dưới. Ngay khi sắp chạy ra khỏi sảnh, cô bị người đàn ông lạ mặt này bắt lại. Anh nói anh tên là Tưởng Thiên Tứ, còn cho cô xem thẻ căn cước, nói anh đến để giúp cô.
Lúc đó, Tiêu Nhã hoàn toàn không có ý định tin tưởng người đàn ông này. Ai mà biết anh có cùng một phe với người trong sảnh kia hay không. Nhưng không hiểu sao, cuối cùng cô lại chọn gật đầu đồng ý, như thể có ai đó đã thâm nhập vào đại não và thay đổi suy nghĩ của cô.
Cô đương nhiên không biết rằng việc thay đổi nhận thức như vậy là giới hạn thao tác tinh thần cấp độ 4 của Khôi hành giả. Đây cũng là lý do khiến Tưởng Thiên Tứ hiện tại đau đầu như búa bổ.
Lúc đó, Tiêu Nhã bình tĩnh lại một chút ở tầng dưới, kể lại những chuyện kỳ lạ đã xảy ra gần đây, giống như đang than thở: “Tôi vừa mở mắt ra, một nửa số nước trên tủ đầu giường đã biến mất, chiếc ghế trong phòng khách cũng bị đổi hướng. Quần áo lót và tất tôi phơi ở ban công lại ướt sũng. Mở tủ lạnh ra, bữa sáng tôi để dành cho ngày hôm sau đã bị cắn một miếng.”
“Những chuyện này đều là thật, tôi không nói dối đâu, tôi thực sự không nói dối!” Dây thần kinh căng thẳng cuối cùng đã hoàn toàn sụp đổ, Tiêu Nhã nắm lấy tay Tưởng Thiên Tứ, liên tục lặp lại: “Không thể nào là ảo giác, tôi thật sự không nói dối!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play