Chung Ngôn nói ra những lời này, Phi Luyện không hề thấy kỳ lạ.
“Huyết nhập ung, đủ để nuôi quỷ.” Y vẫn đứng trên vai Chung Ngôn, “Không ngờ, ban đầu chỉ muốn bắt một con khóc tang linh, cuối cùng lại bắt được một thứ như vậy.”
“Cậu nhận ra thứ này à?” Vương Đại Đào hỏi.
Phi Luyện trượt xuống lòng bàn tay Chung Ngôn, trông như một con thú cưng ngoan ngoãn: “Tôi không chắc, nhưng tôi từng nghe nói về ‘sa nhi ung’. Sư tổ từng nghe qua chưa?”
“Nghe rồi.” Chung Ngôn không hề hy vọng mình sẽ gặp phải thứ đó. “Sa nhi ung nuôi ra những con quỷ rất khó đối phó, e rằng chỉ có anh trai của tôi mới có thể trấn áp được. Có những người cầu tài lộc, sẽ trộm con nít, rồi đặt vào một cái bình lớn, chỉ cho ăn mà không cho uống nước.”
“Muốn cho chết khát ạ?” Thi Tiểu Minh sợ đến mức bịt miệng lại.
“Không chỉ là cho chết khát, mà là để đứa trẻ khát nước đến cực điểm, khi sự khao khát nước đã đến tột cùng thì họ sẽ chọc thủng đỉnh đầu đứa trẻ, giết nó, rồi dùng cát đen màu mỡ cho vào bình, tạo thành bình khô cạn. Cuối cùng, linh hồn đứa trẻ đó chỉ biết đi tìm nước mà thôi.” Chung Ngôn dẫn đầu bước vào phòng 403, hoàn toàn không chừa lại cho mình đường lui. Nếu ngay cả hắn cũng không trấn áp được, thì Đồng Mông và ba đứa bé kia cũng đừng hòng tìm lại được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT