Anh quay đầu, đôi mắt đỏ hoe đầy trống rỗng, trông như một con người đã cố tỏ ra mạnh mẽ suốt cả cuộc đời mà giờ chẳng còn sức để chống đỡ nữa.
“Nghĩ đến Ji Yeong…Tôi chỉ muốn…thay nó chết đi”
Myung Ho ngẩng đầu lên nhìn anh nhưng không nói gì. Anh biết không có lời an ủi nào xoa dịu được cơn gió bão đó, nên anh chỉ có thể ở lại cùng Ji Seok lặng lẽ hứng trọn những mảnh vỡ đang rơi xuống. Ở giữa hành lang tầng 7, nơi anh từng là thiên tài được tung hô giờ đây chỉ còn một người đàn ông đang quỳ xuống ôm lấy từng vết thương chưa bao giờ lành.
Ji Seok yên lặng như vậy một lúc lâu. Hơi thở va vào không khí mát lạnh tạo thành một làn hơi mờ rồi tan biến. Một lúc sau, Ji Seok đột ngột đứng dậy, tay phủ áo, chỉnh lại vest, thu hồi lại dáng vẻ yếu đuối vừa rồi để hình thành dáng vẻ lạnh lùng như bao năm qua anh làm.
“Những gì tôi muốn trình bày hôm nay cũng đã nói hết rồi” - Anh quay sang nhìn thẳng về phía cửa phòng họp dù cánh cửa ấy vẫn đóng - “Nếu chủ tịch hội đồng quản trị không chấp nhận thì thôi. Cậu bảo họ cứ việc bỏ phiếu”
Nói xong, anh bước đi thẳng ra phía thang máy mà bỏ lại Myung Ho một mình giữa hành lang. Myung Ho mới bước một bước về phía trước thì cánh cửa phòng họp bật mở. Ông Han Yong Min bước ra, gương mặt lạnh tanh không biểu cảm. Đôi mắt sắc lạnh lướt qua Myung Ho khiến người thanh niên trẻ lập tức lúng túng.
“Tổ sư Seo Myung Ho à, mày không đi lẹ thì là xong đời” - Anh cúi đầu vội vã - “Cháu… cháu xin phép đi trước ạ”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play