Trên đường về, Hoàng Lư như vừa bị đánh thuốc mê, lặng lẽ ngồi trong xe Mạnh Yến Lễ, mắt nhìn ra cảnh vật ngoài cửa sổ.
Vì muốn giấu chuyện mua rượu, cô đã nói dối.
Cô bảo mình đến quán bar để tìm cảm hứng vẽ tranh, lắp bắp thêm: “Thì… rốt cuộc… tôi báo danh thi đấu mà…”
Vừa nói xong, cô thấy ánh mắt của Mạnh Yến Lễ hơi nghi hoặc nhìn mình.
Cô gần như đoán được suy nghĩ ấy:
“Tìm cảm hứng? Không phải tìm… chân ái?”
May mà Mạnh Yến Lễ không phải kiểu người hay chất vấn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT