Mộ Minh Lệ kéo tay Ninh Vân Hoan vỗ nhẹ, nhìn thấy tay cô có dấu răng lập tức sắc mặt có chút khó coi nhìn thoáng qua Mộ phu nhân:
“Ta cảm thấy nên dạy dỗ lại Cẩn Ngôn thật cẩn thận, tuy rằng bây giờ nó không hiểu chuyện, nhưng cũng phải biết một ít quy củ, một đứa bé bảy tám tuổi cũng không gặp ai cũng cắn như thế, con xem cánh tay này, cắn thành dáng vẻ như thế còn gì nữa?”
Tiếng nói của Mộ Minh Lệ ở Mộ gia rất có phân lượng, hơn nữa bà lại gả cho người không tầm thường, người Mộ gia muốn bà dạy dỗ họ còn không kịp, sao dám đắc tội với bà chứ, tuy trong lòng Mộ phu nhân bất mãn tiểu bối như cô nhưng trước mặt lại bị vì trưởng bối này giáo huấn, đành phải cắn răng nhẫn nhịn xuống, nhỏ giọng nhận lỗi:
“Bác, quay về con sẽ dạy lại nó.”
“Dạy quy củ cho tốt vào, nếu không được, đưa đến chỗ Lâm Sâm đi, là chú họ, khẳng định nó sẽ dạy bảo Cẩn Ngôn tử tế, ta cảm thấy không có vấn đề gì, đều do các con nuông chiều, nâng niu nó quá nên mới xảy ra vấn đề này.” Trước tiên, Mộ Minh Lệ giáo huấn Mộ phu nhân hai câu, sau khi xả giận cho Ninh Vân Hoan xong, mới cười nói: “Con đừng so đo với nó, chuyện này, bà ngoại sẽ làm chủ cho con, hai ngày này đừng để miệng vết thương dính nước, ta cho người đến xem, chắc chắn sẽ không để lại sẹo.”
Ninh Vân Hoan liên tục gật đầu, nhìn vài người Lâm gia phía trước, nhưng hiện tại cũng không vì Mộ Minh Lệ nói hai ba câu liền sinh ra hảo cảm với bọn họ.
Người trong giới thượng lưu đều như thế, lời nói có thể lừa gạt mười phần, cô cũng không muốn dễ tin vào lòng người như vậy, nên nói chuyện luôn hết sức cẩn thận. Mộ Minh Lệ thấy thái độ cô như vậy cũng không để ý, nói vài câu, ngược lại như lơ đãng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play