Vệ Cầm nhìn cuốn thoại bản bìa xanh quen thuộc mà lòng dạ tê rần. Người ta nói "việc xấu trong nhà không nên phơi ra ngoài", nhưng tam tẩu của nàng không chỉ "phơi", mà còn "phơi" thật lớn, "phơi" đến mức ai ai cũng biết!
Vệ Cầm bỗng dưng lo lắng cho chính mình, hy vọng một ngày kia, nàng sẽ không trở thành nhân vật chính trong thoại bản. Điều đó thật đáng sợ!
Bên ngoài phong ba bão táp, Thẩm Vân Tây chẳng thèm quan tâm. Nàng chỉ biết hiện tại mình đang "tiền vào như nước", lại vừa kiếm lời được một khoản kếch xù. Ngày ngày, nàng vui vẻ thoải mái ở Minh Vương phủ nghe gánh hát vương phi nuôi hát tuồng, vui đến quên cả trời đất, tự tại vô cùng.
Mấy ngày sau, Dụ Hòa quận chúa không chịu nổi nữa. Sau bao lần thúc giục, Thẩm Vân Tây cuối cùng cũng lên đường về Quốc Công phủ, tiện đường đưa con của Thẩm cô mẫu trở về.
Thẩm cô mẫu vẫn ở ngõ Ngư Nhi. Đường còn một đoạn, Thẩm Vân Tây tối qua nghe nửa buổi tuồng, trên xe ngựa nghe tiếng bánh xe lộc cộc và tiếng người ồn ào ngoài phố mà gà gật ngủ.
Bỗng nhiên, phu xe ghì chặt dây cương, xe ngựa khựng lại, lắc mạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play