Hôm nay, Vương huyện úy đã chính thức phán xử cho Thẩm Vạn Xuyên cùng Dụ Hòa quận chúa hòa ly, chờ chia tài sản. Tội trạng của Thẩm Vạn Xuyên đã định, quan chức của hắn cũng khó giữ được. Chuyện này nếu không ầm ĩ, có lẽ hoàng đế còn có thể nương tay, phạt bổng giáng chức rồi cho ra kinh. Nhưng giờ đã náo loạn khắp nơi, đừng hòng yên ổn!
Phòng ở bọn họ đang ở là quan trạch, sau này chắc chắn không thể ở được nữa. Mà dù có thể, Dụ Hòa quận chúa cũng không muốn ở lại nơi dơ bẩn này. Nàng định mang theo Thẩm Nam Phong về Minh Vương phủ.
"Đồ đạc trong nhà này, tìm người bán hết đi, giữ lại chỉ thêm xui xẻo. Con bé kia vẫn còn ở đây phải không? Cũng kêu người đưa nó đi đi." Dụ Hòa quận chúa ngay cả tên Thẩm Truyện Nhân cũng không muốn nhắc đến.
Thẩm Vân Tây đang ngồi bên cửa sổ nhỏ tranh thủ thời gian tưới nước cho chậu trà mi thì đáp lời: "Không cần gọi ai khác đâu, ta tiện đường mang nó qua luôn cho. Ngõ Ngư Nhi với Quốc Công phủ cùng đường, dù sao rảnh rỗi cũng vậy." Nàng thuận tiện đi xem náo nhiệt.
Dụ Hòa quận chúa đoán được tâm tư của nàng, cười rồi gật đầu.
Có lẽ trút được giận ở công đường, Dụ Hòa quận chúa cảm thấy nhẹ nhõm hẳn. Sau lần Thẩm Vân Tây cùng Vệ Thiệu về phủ, nàng cãi nhau một trận với Thẩm Vạn Xuyên, thật ra đã hoàn toàn thất vọng về hắn. Chỉ là không ngờ phía sau còn có chuyện khiến nàng thất vọng hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT