Hắn bật cười, trách nào nàng cứ nằng nặc đòi hắn giảng bài.
Kim lò hương tàn, bóng nguyệt xê dịch, gió nhẹ se se thổi đến tận bình minh.
Ngày hôm sau đã là Đoan Ngọ, quan viên học sinh đều được nghỉ ngơi tắm gội. Thẩm Vân Tây tỉnh dậy, thấy Vệ Thiệu vẫn còn bên cạnh, suýt chút nữa ngỡ mình đang mơ. Chẳng lẽ đồng hồ sinh học của nàng hỏng rồi, mới dậy sớm thế này? Nàng liếc mắt ra ngoài cửa sổ, ánh mặt trời rực rỡ chiếu xuống mái ngói, hóa ra không còn sớm. Vậy là Vệ Thiệu ngủ nướng.
Khó có dịp, chiến sĩ thi đua cũng có ngày lười biếng như nàng.
"Quý Lục nói, bình thường ngươi đâu có đến Ứng Thiên thư viện, giờ Mẹo đã dậy rồi. Giờ mặt trời lên cao thế này, sao ngươi còn ở đây?"
Vệ Thiệu nằm trên gối, nghe tiếng thì khẽ giơ tay che mắt, cười nhìn Thẩm Vân Tây đang ghé vào ngực hắn: "Triều Triều còn đi hỏi Quý Lục chuyện này?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT