Làm nữ nhân, là chịu khổ. Một lần sinh nở, là một lần bước qua Quỷ Môn quan. Sinh một đứa đã khó, sinh hai đứa, lại càng chẳng dễ gì.
Người ta thường nói nữ tử có mang thì tâm ý nhạy cảm, dễ nghĩ ngợi linh tinh. Nhưng Lâm Chiêu Chiêu lại không như thế, chẳng để bụng quá nhiều. Khi biết trong bụng không phải chỉ một mà là hai đứa nhỏ, nàng còn lấy làm lạ, cảm thấy mới mẻ. Chỉ là ăn nhiều hơn, ngủ cũng nhiều hơn, đến cả cằm vốn thon cũng dần tròn đầy ra.
Ngược lại Bùi Thiệu, chẳng biết từ đâu mang về mấy đạo phù, vẻ mặt cung kính, đặt ở góc tây bắc trong phòng. Hôm sau lại tự tay hái phù, hôm tới nữa lại thỉnh tượng Quan Âm, rồi hôm khác lại cất đi, nói là khấn sai...
Lâm Chiêu Chiêu dựa vào gối, nhìn hắn xoay như chong chóng, cười khúc khích:
"Nhìn dáng vẻ chàng lúc này, nào giống người chỉ tay điều binh ngoài chiến trường chứ. Nếu để Võ tướng quân hay Lý đại nhân thấy được, e rằng cười không ngớt mất."
Bùi Thiệu chau mày nghĩ ngợi một hồi rồi đáp:
"Phải rồi, hay là ta hỏi thử Võ Bình Lưu với Lý Chương xem, coi thần tiên nhà ai linh hơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT