Đêm xuân, côn trùng kêu râm ran. Trời không trăng, trong phòng chỉ có một ngọn đèn leo lét, sáng như hạt đậu. Mùi hoa quế nhẹ nhàng thoảng qua. Lâm Chiêu Chiêu nằm trên giường, nhắm mắt lại, dáng như đã ngủ.
Quy Nhạn nhẹ tay đắp lại chăn, sửa sang y phục cho nàng. Lúc cất vòng tay vàng mà Tam phu nhân tháo xuống, cô phát hiện vòng đã móp méo, khó mà đeo lại được.
Bảo sao trên cổ tay Tam phu nhân chỉ buộc một sợi ruy băng, che đi vết sẹo.
Tối nay, Bùi công gia có trở về ăn cơm, nhưng chưa được bao lâu đã cau mày rời đi. Quy Nhạn cất kỹ vòng tay, không nói gì, chỉ khẽ thở dài.
Trong Tuyết Tịnh Đường, chỉ còn lại một mình Lâm Chiêu Chiêu. Nàng trở mình, kỳ thực chưa hề ngủ được. Vừa nhớ lại cảnh tượng khi ấy, trong n.g.ự.c liền co thắt, thở không ra hơi.
Giữa đêm tối, nỗi tuyệt vọng như trào lên.
Dao cắt qua cổ tay, m.á.u nóng phun ra, từng giọt từng giọt chảy khỏi thân thể, tay chân nàng dần lạnh ngắt...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT