Hi Cẩm khẽ cúi đầu, giọng nói run run mà dịu dàng:
“Thần thiếp chỉ muốn nói… Điện hạ, nếu như người không còn vui vẻ, không còn bằng lòng, vậy xin ban cho thiếp một phong hưu thư. Thiếp… thế nào cũng được.”
A Trù khẽ nén một hơi, thanh âm trầm thấp, mơ hồ khó đoán:
“Nếu bản vương thực sự cho nàng hưu thư, vậy sau đó nàng định thế nào?”
Hi Cẩm ngước mắt, giọng nói lạc đi nhưng vẫn cố gắng biện giải:
“Điện hạ, ngươi cùng thiếp đã ba năm phu thê. Nói lời thật lòng, từ trước đến nay, thiếp luôn khiến người phiền lòng, kiêu căng, ngạo mạn, lại chẳng phải là hiền thê hiền đức. Nếu không phải điện hạ khoan dung, nín nhịn, e rằng thế gian này nào có nam nhân nào có thể chịu đựng nổi thiếp? Trong lòng thiếp vẫn luôn áy náy với điện hạ. Giờ đây người đã mang thân phận tôn quý, thiếp nghĩ rằng, chúng ta…”
Lời còn chưa dứt, nàng bỗng cảm nhận hơi thở nóng rực phả sát bên tai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play