Tam bá nương vừa bước vào cửa, thấy nhị bá nương đã ở đó, sắc mặt chợt cứng lại, như thể bị người đoạt mất điều gì. Nàng vội cười tươi, giọng ân cần:
“Ta vừa từ ngoài thành mang về ít sơn lý hồng, quả vừa chín, còn mới mẻ lắm. Nghĩ Hi Cẩm đánh tiểu nhi thích ăn mật tí hồng quả, nên ta đem tới cho con bé nếm thử.”
Ngồi bên cạnh, tam bá mẫu khác nghe xong thì trong lòng nóng ruột. Rõ ràng mình đến đây là để lấy lòng Hi Cẩm, kết quả chị em dâu một hai lại tranh giành trước mặt. Chẳng khác nào muốn đoạt mất cơ hội, như thể còn vội vàng đầu thai vậy!
Từ thuở bé, Hi Cẩm cũng từng đọc sách. Trong sách viết: “Kẻ nghèo ở chợ đông không ai đoái hoài, người giàu nơi núi thẳm lại có khách tìm đến.” Nàng tuổi tuy còn nhỏ, nhưng đã mơ hồ hiểu đạo lý ấy. Chỉ là khi xưa, nàng chỉ từng nếm trải vị đắng của cảnh nghèo hèn bị người khinh rẻ.
Sinh trưởng trong một chi của Ninh gia, tuy Ninh gia giàu có, song cha mẹ chỉ sinh được duy nhất mình nàng, lại là gái, nên nàng đã nếm đủ tư vị bị người hờ hững, bỏ mặc.
Hôm nay, cảnh ngộ đã khác xưa. Người đời quay sang tâng bốc, nịnh bợ, nàng mới chân chính cảm thụ được vị ngọt khi được người truy phủng, cung kính.
Tự bà ngoại, cậu mợ ngày xưa vốn thương yêu nàng, nhưng những việc nhỏ nhặt thường ngày, những vi diệu trong ánh mắt, trong thái độ, chỉ có nàng mới hiểu rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play