Nỗi uất nghẹn trào dâng, Hi Cẩm nhớ lại những chuyện cũ mà lệ lại ứa tràn, chảy dài nơi khóe mắt sưng đỏ, từng dòng từng dòng như thiêu đốt. Mí mắt nàng đau nhức, tim gan cũng như bị ai xoắn chặt.
Miễn cưỡng ngồi dậy, nàng bước đến phòng của Mang Nhi. Vú nuôi thấy vậy cũng luống cuống tay chân, không biết nên nói gì, chỉ đành vội vàng thưa lại tình hình của tiểu lang quân.
“Mang Nhi hôm nay đỡ hơn chút rồi ạ, không còn sốt, chỉ là có hơi mệt, chẳng muốn nói cười gì cả.” Vú nuôi cẩn thận thưa.
Hi Cẩm cúi người chạm nhẹ tay lên trán con, lòng đau như cắt, dịu giọng dặn dò:
“Hãy để con nghỉ thêm một lát, lát nữa tỉnh lại thì hâm cháo loãng cho con ăn, nhưng cũng đừng để con ăn nhiều quá, kẻo hại dạ dày.”
Vú nuôi vâng dạ, gật đầu như vỗ cánh. Hi Cẩm gật khẽ, rồi mới quay về phòng mình. Cửa phòng vừa khép lại, nàng liền ôm mặt bật khóc, nước mắt không ngăn được mà tuôn trào như suối nguồn.
Nàng thổn thức giữa đêm tối tịch mịch:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT