61
Cô đặt bản đề án trên tay xuống trước mặt Thẩm Túc Hồi một lần nữa. Lần này, khi đối diện với ánh mắt quen thuộc và gương mặt in hằn dấu vết thời gian của ông, cô không còn vẻ cẩn trọng như trước mà mỉm cười trêu chọc.
“Chú Thẩm, chú từng nói khi nào con phân tích xong bản đề án này, chú sẽ thưởng cho con”
Thẩm Túc Hồi nhìn lên từ sau tập giấy: “Tự tin vậy sao?”
"Học với chú lâu như vậy rồi, sao có thể không có chút tự tin nào chứ." Cô xoay cổ tay: “Lần trước chú họp, con làm phiên dịch, sau khi kết thúc, con cảm thấy mình dịch không tốt, nhưng chú bảo con phải tự tin lên. Giờ chú không chịu nhận là sao?”
Từ khi trở về Đế Đô, cô đã nắm bắt mọi cơ hội. Mỗi chiều, cô đều đến tiểu viện của Thẩm Túc Hồi để học hỏi, và sáng hôm sau lại đến bên cạnh Bạch Tư Nghiên để thực hành. Cứ thế, ngày qua ngày, từ mùa đông lạnh giá, qua đầu xuân, giờ đây đã bước vào mùa hè.
Bóng cây đung đưa trên mặt đất, tiếng ve kêu bên tai càng lúc càng lớn. Thẩm Túc Hồi vẫn nằm trên ghế, thong thả phe phẩy chiếc quạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT