23
Thiếu ngủ trong thời gian dài khiến cô mệt mỏi, uể oải. Ninh Lộ không thể giữ nổi vẻ mặt bình tĩnh, mí mắt trĩu nặng như muốn sụp xuống. Cô cố gắng gượng dậy, nói: “Tự em quyết định đi.”
Nhận thấy Ninh Lộ không ổn, Bạch Tư Nghiên đưa tay ôm lấy eo cô, để cô có thể tựa vào anh, thoải mái hơn một chút.
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, Ninh Dực cũng không nhịn được mà bước về phía Ninh Lộ. Lần này, Dương Trí không ngăn cô bé lại. Nam sinh đứng phía sau, nhìn bóng Ninh Dực dần rời xa mình. Anh ta biết, anh ta vô lực giữ cô bé lại.
Anh ta hít một hơi thật sâu, nhìn về phía cánh cửa. Ở đó có hai người đứng: người phụ nữ điềm tĩnh, ôn hòa, dường như bao dung vạn vật nhưng đôi mày lại mang theo một tia quyết đoán; ánh mắt người đàn ông lạnh nhạt, băng giá, nhưng khi nhìn người phụ nữ lại chứa đựng một ý nghĩa mà Dương Trí ở tuổi này không thể nào hiểu thấu.
Anh ta từng nghĩ tình yêu là giữ Ninh Dực ở bên mình, không để bố mẹ cô bé mắng mỏ nữa. Dù hoàn cảnh có khó khăn, chỉ cần họ vui vẻ là được. Nhưng những lời Bạch Tư Nghiên nói đã phá vỡ tia ảo tưởng cuối cùng trong lòng anh ta
Trước mặt Bạch Tư Nghiên, anh ta thậm chí còn không dám ngẩng đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT