20
Nghe vậy, Bạch Tư Nghiên mới thu hồi ánh mắt.
Đúng 3 giờ sáng, Ninh Lộ đang ngủ mơ màng thì luôn cảm thấy cửa có tiếng động gì đó, còn có một tia sáng từ bên ngoài rọi vào. Căn phòng của cô có cửa sổ hướng thẳng ra hành lang, nên bình thường cô đều kéo rèm. Nhưng tấm rèm chất lượng không tốt lắm, khi có ánh sáng mạnh chiếu vào thì độ xuyên sáng vẫn rất lớn.
Cứ ngỡ mình chưa ngủ được bao lâu, sao giờ này trời đã sáng rồi nhỉ? Ninh Lộ nhắm mắt, nhưng không kìm được mà lẩm bẩm trong lòng, rồi cô cảm nhận được ánh sáng đó quét qua vài lần. Lòng cô thắt lại, Ninh Lộ bừng tỉnh mở mắt, thấy có bóng người ngoài cửa sổ, lúc này đang cầm đèn pin liên tục rọi vào trong, dường như muốn nhìn thấy gì đó qua khe hở của tấm rèm.
Trái tim cô bỗng nhiên đập thình thịch, máu trong toàn thân dường như đông cứng lại vào khoảnh khắc đó. Chỗ cửa vẫn có tiếng động, còn động tĩnh bên cửa sổ cũng không ngừng, không chỉ có một người. Khi nhận ra điều này, Ninh Lộ tức khắc cảm thấy trời đất như sụp đổ một nửa. Nửa còn lại, cô chỉ có thể tự mình gánh vác, nếu không thì ngày mai cô sẽ không còn nhìn thấy mặt trời nữa.
May mắn là cô sống một mình, đã mua khóa cửa chống trộm. Chuyện đầu tiên khi chuyển đến đây là cô đã thay một cái cửa chất lượng tốt hơn, còn lắp camera an ninh. Đầu giường thì đặt sẵn bình xịt chống sói và một cái rìu nhỏ.
Khu chung cư cũ kỹ này không có ban quản lý. Ninh Lộ lập tức bật camera lên xem, đồng thời báo cảnh sát. Sau đó, cô gọi điện cho Bạch Tư Nghiên, nhưng chưa nói được mấy câu thì tiếng động bên cửa càng lớn hơn, từng tiếng một, dường như biết cô không thoát được nên cũng chẳng bận tâm liệu cô có bị đánh thức bởi tiếng ồn đó hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT