Vương Chấn Nguyệt khóc lóc nước mắt giàn giụa, nhưng Lâm Đại Nha vẫn chẳng mảy may lay động. Phó Tâm Du từng bị ép ly hôn, bị vắt kiệt giá trị rồi bị đuổi về quê… Trong những tháng ngày dài dằng dặc, khổ sở đến mức như rơi xuống địa ngục đó, đã từng có ai nhớ đến bà chưa?
Đã từng có ai nhớ rằng cả đời này Phó Tâm Du đã vì gia đình này mà hi sinh tất cả, rồi trả lại cho bà chút gì chưa?
Không… một người cũng không!
Vương Chấn Nguyệt ngẩng lên, trong lòng lại nghĩ mẹ vốn mềm lòng, mình đã khóc đến thế, còn nhận sai nữa thì chắc chắn mẹ sẽ giúp mình.
Nhưng Lâm Đại Nha dứt khoát gỡ tay cô con gái ra khỏi cánh tay mình: "Không được đâu con gái, chúng ta đã đoạn tuyệt quan hệ rồi. Từ cái lúc con vừa manh nha ý định đứng về phe của thằng cha với đám anh con thì tình mẹ con giữa chúng ta đã chấm dứt."
"Xin lỗi nhé mẹ còn phải dạo phố, tránh ra đi, con vướng đường quá."
Vương Chấn Nguyệt sững sờ, ngơ ngác nhìn bóng lưng Phó Tâm Du rời đi, trong đầu trống rỗng. Sao lại thế được? Không thể nào! Mẹ lại nhìn cô ta như nhìn một người xa lạ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play