Tần Nhiễm Nhiễm biến bi thương thành khẩu vị, ăn rất nhiều.
Bên ngoài tuyết rơi trắng xóa, trời lạnh căm căm, trong phòng lại ấm áp, hơi nước bốc nghi ngút, ăn lẩu nóng hổi trong không khí như thế này, cảm giác thật không còn gì tuyệt vời hơn.
Tuyết rơi và lẩu đúng là cặp đôi hoàn hảo.
“Tiếc là Trần Nhan và Tống Tinh Viễn có việc, nếu không mọi người cùng đi thì sẽ náo nhiệt hơn nữa.” Tần Nhiễm Nhiễm nói.
Dù hôm nay lẩu rất ngon, nhưng cô vẫn cảm thấy lần trước ăn vui hơn. Ăn lẩu mà có đông người mới thật sự vui.
Lục Thừa liếc nhìn cô: “Tống Tinh Viễn ăn khỏe như vậy, cậu không sợ mang không đủ tiền à?”
Tần Nhiễm Nhiễm cười: “Đủ mà, đủ mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT