Mười năm sau đêm biểu diễn cuối cùng, tôi không còn đứng trên sân khấu.
Cây đàn violin của anh cũng cũ đến mức chỉ còn dùng để ru con ngủ.
Chúng tôi sống trong một căn nhà nhỏ màu trắng ngà, ngay sát bãi biển làng chài cũ. Cửa sổ mở ra là gió biển, là mùi muối, là tiếng sóng vỗ bờ như hơi thở của ký ức.
Phía sau nhà có một cây xoài mà anh từng leo hái cho tôi hồi bé. Giờ chính anh lại trồng lại nó — như một lời xin lỗi được gieo bằng tay.
⸻
Cô con gái nhỏ của chúng tôi tên là Mây.
Minh chọn cái tên ấy. Vì anh nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT