Để tránh việc gáy đập đất dẫn đến huyết án, Khương Lăng lập tức đỡ lấy lưng Tạ Gia Yến, đẩy bà ta nằm ngửa ra.
Lý Chấn Lương đứng một bên sợ hãi, vội vàng bước lên, khom lưng, dùng hai ngón tay ấn lên động mạch cổ của Tạ Gia Yến. Mãi đến khi đầu ngón tay cảm nhận được mạch đập còn rõ ràng, anh mới thở phào nhẹ nhõm: “Còn may, chưa chết.”
Tạ Gia Yến bị đánh cho choáng váng, quảng trường cũng vì thế mà bỗng trở nên yên tĩnh.
Vừa rồi sau khi nghe Tiểu Vi gọi "mẹ", không ít người xung quanh bắt đầu la ó bảo Lý Chấn Lương mau trả đứa trẻ lại cho Tạ Gia Yến. Nhiều người phụ nữ mềm lòng còn lau nước mắt, ai oán than thở cảnh một nhà ra đường ăn xin thật không dễ dàng, lại còn mắng Khương Lăng cướp con người ta giữa đường, quá tàn nhẫn.
Nhưng giờ đây, Khương Lăng ra tay cứng rắn, khiến "người bị hại" ngất xỉu ngay tại chỗ, hành vi có phần bất thường. Trong khoảnh khắc, đám đông vây quanh đều ngẩn ra, nhất thời không biết nên nói gì.
Sau một lúc lâu lúc sau, phản ứng lại đây mọi người lớn tiếng ồn ào lên.
“Báo nguy! Chạy nhanh báo nguy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT