Nguyễn Kiều và Trần Tư đi men theo con hẻm nhỏ ra phía sau dãy nhà, nơi có một góc yên tĩnh ít người qua lại. Mai Tử thì vẫn đứng lặng bên cạnh, vẻ trầm mặc, dường như chẳng có ý định xen vào câu chuyện của hai người.
Mộc Nhạc nghiêng người lại gần Tô Tịch, hạ giọng:
— Tôi thấy cô Trần Tư kia không ổn đâu, Miên Miên liệu có bị hại không?
Tô Tịch đưa mắt nhìn theo hướng Nguyễn Kiều vừa rời đi, ánh nhìn lưu luyến:
— Miên Miên đúng là hơi ngây thơ, hiền lành. Nhưng tôi tin vào phán đoán của cô ấy. Mà nếu có chuyện gì, tôi sẽ là người đầu tiên chạy đến.
Không hiểu sao nghe xong, Mộc Nhạc lại thấy trong lời nói kia có gì đó sai sai. Cậu nhíu mày, nhưng rồi lại thôi, lôi kéo Tô Tịch sang một góc khác với vẻ thần thần bí bí. Cậu liếc về phía Mai Tử đang đứng trước cửa, rồi ghé sát, hỏi nhỏ như đang trao đổi chuyện cơ mật:
— Này anh, em hỏi thật… anh có phải kiểu đánh nhau siêu đỉnh không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT