Nguyễn Kiều hơi ngẩn người.
Hình ảnh về Tô Tịch trong trí nhớ của cô… hoàn toàn không phải thế này.
Người cô biết là kẻ máu lạnh, quái đản, chẳng bao giờ hành động theo lẽ thường.
Anh ta phải là kiểu vừa xuất hiện đã đứng sừng sững giữa nghĩa địa đêm tối, khoác chiếc áo gió dài phong trần, từ bóng đêm bước ra với gương mặt đẹp đến mức khiến người khác ghen tị, trong đôi mắt đỏ rực ẩn chứa sát ý điên cuồng, giọng nói bệnh hoạn thốt ra những câu như: “Tôi nghe được tiếng linh hồn của em.”
Chứ đâu phải kiểu đang co ro ở hàng ghế cuối của chuyến xe khách đêm, sắc mặt tái nhợt, khoác chiếc hoodie trắng mềm mại, nom chẳng khác gì một mỹ nhân yếu ớt sắp lụi tàn…
Cô vươn tay nhéo má Tô Tịch.
Mềm mềm, nóng nóng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT