“Chậm một chút,” người phụ nữ duỗi tay đỡ dưới nách đứa nhỏ và ôm nàng vào lòng dỗi nói, “Lần sau còn leo cây nữa mẹ sẽ không cho con ăn bánh dày biết chưa?"
Tuy trách móc nhưng bà vẫn vuốt ve sau lưng con gái, hơi ấm từ bàn tay xuyên qua quần áo dán lên và sưởi ấm thân thể bé nhỏ của đứa bé.
“Vâng con biết rồi.” Đông Phương Cát Bạch ôm lấy cổ mẹ, mặt cọ cọ vài cái mới cười hì hì với tay vào rổ sờ bánh dày mình nhớ thương.
Nhưng trong rổ lại trống không, nàng sờ soạng mấy cái sau đó nghi hoặc nhìn người phụ nữ đang ôm mình, “Mẹ, bánh dày đâu?”
Vừa dứt lời cánh tay nàng bỗng đau đớn. Người phụ nữ kia dùng sức nhéo cánh tay nàng một cái rồi nhẹ buông tay ném nàng xuống đất.
Đông Phương Cát Bạch vừa đau vừa sợ, lúc vén tay áo lên nàng nhìn thấy một vệt xanh tím thế là sợ quá ngửa đầu nhìn người đối diện đã thay đổi sắc mặt: Lúc này ánh chiều tà vừa lúc nghiêng xuống, mặt mẹ nàng như bị ánh sáng cắt làm hai nửa, một lộ ra ngoài sáng, một giấu trong bóng tối. Nàng không thể nhìn rõ mặt bà ta, giống như đó là một cái mặt nạ quỷ.
Nàng nhìn gương mặt kia, trong lòng như bị thứ gì đó siết chặt và theo bản năng muốn đứng dậy chạy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play