Y chỉ lùi sang bên mấy bước rồi cũng không đi nữa, ngồi bệt xuống đất. Quần áo trên người đã sớm bị nước mưa và bùn đất làm cho dính đầy bẩn thỉu.
Dân thôn Thanh Khê đều như vậy nên Vân Tiểu Yêu cũng quên mất, mình đâu có sạch sẽ gì hơn con mèo con vừa lăn ra từ bếp lò.
Y ngồi đó, đầu óc trống rỗng. Thậm chí còn có chút mông lung nghĩ rằng: Là người kia quá sạch sẽ.
Không chỉ người đó, ngay cả Hà Ngọc Liên cũng sạch sẽ.
Giờ y mới nhớ lại, hôm đó đứng cạnh Hà Ngọc Liên, y ngửi được mùi xà bông thơm. Chỉ là khi đó không nghĩ kỹ.
Trần Vọng thấy y ngồi im thin thít không nói gì, có chút không hiểu, lại thấy y ôm gối rúc đầu vào giữa hai đầu gối, cả người toát ra vẻ chán nản.
Trần Vọng: “...” Chẳng lẽ khóc rồi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT