“Đêm qua ngủ không ngon à?”
Diệp Tranh chỉnh lại cà vạt trước gương, nắm cằm Giang Khả Chu kéo về phía mình, cẩn thận quan sát: “Mắt thâm rồi kìa.”
Rốt cuộc có nên nói cho anh không?
Trong lòng Giang Khả Chu chần chừ. Có một khoảnh khắc ngắn ngủi, cậu muốn đem hết thảy những nghi ngờ sắp không giấu nổi nữa tuôn ra một lần, giống như một đứa trẻ được bao dung và cưng chiều, không cần nghĩ đến hậu quả mà giãi bày hết, cho dù cuối cùng bị chứng minh chỉ là vô lý gây sự cũng không sao, chỉ cần có một người sẵn sàng dang rộng đôi cánh, dung chứa tất cả hoang mang và bất an của cậu.
Nhưng cậu có thể không chút dè chừng mà từ thân thể đến trái tim đều giao phó cho Diệp Tranh sao?
“Sao thế?” Diệp Tranh thấy nét mặt cậu không đúng, giơ tay vuốt nhẹ một bên mặt cậu, “Có chuyện gì thì nói với anh.”
Giang Khả Chu nhắm mắt lại, cố ép sự bứt rứt không hợp thời đang ngổn ngang trong lòng xuống, khẽ cọ cọ vào lòng bàn tay anh : “Không sao đâu, chắc hôm qua bị dọa nên tối mơ thấy mấy giấc mơ linh tinh, vài hôm nữa là ổn thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play