Cả người lạnh buốt, tiếng của Giang Khả Chu yếu ớt vang ra từ khe cửa:
"…Đáng tiếc tất cả chỉ là suy đoán, không có chứng cứ."
Tô Đạt nói: "Hiện trường còn giữ lại không? Kiểm tra xem xích sắt và chuồng sắt có dấu vết bị phá hoại không, hoặc hỏi người trong trại chó, nhất định có thể tìm được manh mối."
Giang Khả Chu: "Ngay cả khi có cơ quan công quyền vào cuộc cũng chưa chắc sẽ điều tra theo hướng suy đoán này. Dù sao cũng không chết, chỉ bị thương nhẹ, tra không ra gì đâu, thôi bỏ đi."
"Tên Diệp Tranh thì sao?" Tô Đạt chất vấn, "Hắn dám để mọi chuyện trôi qua như vậy? Cậu bị chó cắn vậy là cắn uổng à?"
Bất ngờ nghe thấy tên mình, các ngón tay đang thả lỏng bên người của Diệp Tranh khẽ siết lại.
"Nếu là tôi, tôi cũng sẽ làm như vậy," Giang Khả Chu nói, "Giấu nhẹm chuyện này là đúng. Thứ nhất liên quan đến đời tư cá nhân, thứ hai để giảm thiểu trở ngại. Một khi chuyện này bị đưa ra ánh sáng, yếu tố bên ngoài sẽ gây ra rất nhiều cản trở, cuối cùng chỉ là kết cục cả hai đều thiệt, được chẳng bù mất."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play