Trương Tri Tự nghe vậy, khựng lại một chút: “Vừa rồi ngươi đang nghĩ đến hắn?”
“Đây không phải là chuyện bình thường sao, ta thích hắn mà.”
“…” Y không nói gì nữa, chỉ ném khăn lạnh lên mặt nàng.
Trần Bảo Hương “ây da” một tiếng, lấy khăn ra nói: “Nhưng mà tiêu tiền vui thật, tiêu tiền của Lục Thanh Dung còn vui hơn.”
“Ngươi có thù oán gì với Lục Thanh Dung sao?”
Trần Bảo Hương không trả lời, chỉ lăn qua nói: “Ta quen biết nàng ta từ rất lâu rồi.”
Chỉ là Lục Thanh Dung hoàn toàn không nhớ.
“Đại tiên, ngài có biết không, năm tuổi ta đã biết đánh nhau giành địa bàn rồi.” Tâm trạng nàng tốt, lại nói tiếp, “Đất trong làng hầu hết đều có chủ, nhưng trên núi vẫn còn đất trống, Diệp bà bà vì nuôi sống ta mà ngày đêm đi khai khẩn.”
“Nhưng người khác thấy bà ấy khai khẩn xong thì luôn muốn đến cướp, ta không phục, răng còn chưa mọc đủ đã xông ra đánh nhau giúp bà ấy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play