Trần Bảo Hương bệnh nằm liệt giường mấy ngày, ý thức mơ mơ màng màng, đều dựa vào Trương Tri Tự chống đỡ.
Trương Tri Tự phối hợp để đại phu bắt mạch, nghe đại phu nói thân thể này nền tảng không tệ, chỉ là liên tục bị thương chịu tội, trong lòng lại có nhiều uất ức, phải được giải tỏa thì mới tốt.
Nửa câu trước là bệnh tình của Trần Bảo Hương, nửa câu sau chắc là của y.
Trương Tri Tự thường xuyên không hiểu tại sao ông trời lại cho y thiên phú hơn người, mà không cho y bất kỳ cơ hội nào để thể hiện. Những người trên bảng vàng Nhị Giáp hiện tại đều đã được bổ nhiệm vào Tam tỉnh, còn y lại bị phân đến Tạo Nghiệp ty quản lý những việc chế tạo, dệt vải, ủ rượu, xây dựng.
Y không thể nhúng tay vào luật pháp, việc lớn của triều đình y cũng không có quyền hỏi đến, học nhiều thứ như vậy, cuối cùng chẳng có cái nào dùng được.
Rất khó để không uất ức trong lòng.
Y thở dài một hơi.
“Đại tiên.” Trần Bảo Hương lẩm bẩm.
Trương Tri Tự hoàn hồn, lại thấy nàng chưa tỉnh lại, chỉ là đang nói mớ: “Cứu mạng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT