Trần Bảo Hương không biết gì cả, chỉ nhìn chằm chằm vào đĩa bạc của người ta mà chảy nước miếng.
– Tin tốt là Trình tướng quân hào phóng cho năm trăm lạng, đổi ra tiền là một trăm hai mươi vạn!
– Nhưng tin xấu là ông ta chỉ cho Tôn dược thần.
Nàng sắp khóc rồi: Dù sao cũng là ta thi triển châm pháp, cho ta một miếng nhỏ cũng được mà.
Trương Tri Tự hoàn hồn, buồn cười nói: Giữa sư đồ với nhau có quy tắc, tiền đồ nhi làm việc kiếm được đều thuộc về sư phụ, người ta không cho sai đâu.
– Nhưng mà…
Trần Bảo Hương lục lọi chiếc túi rỗng của mình: Ta một đồng cũng không có, còn bị người ta đuổi ra ngoài, thật đáng thương.
Đang lẩm bẩm thì Tôn dược thần nhỏ giọng nói.
“Tiểu cô nương, chúng ta cũng coi như có duyên.” Ông ta nhìn Trình An đang đi xa phía trước, nhỏ giọng nói với Trần Bảo Hương. “Tuy không biết cô quen biết đồ nhi ta như thế nào, nhưng nó đã nói như vậy rồi, sau này cô có việc gì thì cứ đến tìm ta.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT