Ngày thường Trương Tri Tự ăn uống đã không nhiều, nay lại bị trọng thương, vốn dĩ phải càng không ăn nổi, nhưng có lẽ do đồ ăn Trương Nguyên Sơ nấu thực sự ngon miệng, y vậy mà lại ăn hết cả một bát cơm, sau bữa ăn còn xuống giường ra hoa viên tản bộ cùng ông ta.
“Con muốn một cái xích đu,” Phượng Khanh chỉ vào cây đại thụ trong sân, “treo ngay trên cành cây này.”
Xích đu gì chứ, toàn trò trẻ con.
Trương Nguyên Sơ thầm nghĩ trong bụng, nhưng nét mặt vẫn một mực hiền từ, thậm chí còn sai thuộc hạ tìm ván gỗ và dây thừng, tự tay mình buộc một cái lên cho y.
Xích đu phải chắc chắn, lại phải đẹp mắt, Trương Nguyên Sơ quả thực đã tốn không ít công sức, chỉ riêng việc mài nhẵn tấm ván ngồi đã mất cả một canh giờ.
“Xong rồi.” Ông ta hài lòng ngắm nhìn thành quả của mình.
Phượng Khanh cũng đứng bên cạnh nhìn, “ừm” một tiếng, nhưng không ngồi lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT