Sau Tết, thời gian trôi qua rất nhanh. Thái tử cũng phái người mang danh thiếp của Giang thái phó đến cho Triệu Vân Xuyên, để ông ấy chỉ dẫn cho hắn.
Vị Giang thái phó này là một danh sư đại nho lừng lẫy, có uy tín cực cao trong giới học thuật, tài học và phẩm đức được mọi người tôn sùng.
Triệu Vân Xuyên vừa mừng vừa lo. Mừng vì có thể được đại nho như vậy chỉ dạy, tiền đồ có thể tiến xa hơn. Lo lắng vì đối diện với nhân vật lớn như vậy, hắn không dám lơ là dù chỉ một chút. Để lại ấn tượng tốt cho Giang thái phó, mấy ngày nay Triệu Vân Xuyên ăn không ngon, ngủ không yên, cả ngày đều suy nghĩ xem nên chuẩn bị lễ vật gì cho phải phép.
Hắn lục lọi khắp nhà, suy tính lại những lễ vật phù hợp với thời điểm hiện tại, nhưng vẫn do dự mãi.
“Hòe ca nhi, ngươi nói ta nên tặng gì thì tốt hơn? Đây là Giang thái phó đấy, lỡ đâu lễ nghĩa không chu toàn thì hỏng hết.”
Phương Hòe buông kim chỉ trên tay xuống, ngước mắt nhìn hắn, vỗ vỗ vai hắn, dịu dàng nói: “Đừng nóng vội, chúng ta từ từ nghĩ. Đại nho như Giang thái phó chắc chắn không coi trọng vàng bạc, chúng ta nên bắt đầu từ sở thích của ông ấy.”
Hắn chau mày, đi đi lại lại trong phòng, buồn bực nói: “Ta cũng biết là phải tặng đúng thứ ông ấy cần, nhưng ta lại biết rất ít về sở thích của ông ấy. Chỉ nghe nói ông ấy thường ngày thích đọc sách, dạy học, thế thì làm sao đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT