Rain ngạc nhiên vì không thể liên lạc được với P’Phayu, trong khi không liên lạc được bằng điện thoại cậu vội bước ra khỏi xe để bấm chuông và được chào đón bằng sự im lặng. Hơn nửa là bầu trời bắt đầu nổi gió ầm ầm. Chẳng mấy chốc trời bắt đầu đổ mưa nên cậu đã chạy vào xe lấy ô mà không cần cân nhắc tới cái suy nghĩ là sẽ ngồi vào xe để chờ đợi. Vì cậu muốn có thể kể với P’Phayu mọi chuyện càng sớm càng tốt mà không tốn một chút thời gian dư thừa nào.
‘Mình có thể làm được’
Cậu không biết rằng "có thể làm" như đã nói, có nghĩa là cậu có thể làm tốt bài tập mà giáo viên giao cho hay thể hiện được với anh rằng cậu thực sự đã chịu trách nhiệm về công việc của mình.
‘Mau về sớm đi P'Phayu. Rain muốn nói cho anh trước tiên.’
Điện thoại di động của Phayu đã tắt từ giữa trưa và cả ngày hôm nay anh không thể liên lạc với ai. Đầu anh ấy đang rất đau vì những yêu cầu điên rồ từ khách hàng và càng đau vì anh đã không thể nhìn thấy mặt ai đó trong hơn hai tuần. Cho đến khi hoàn thành xong mọi công việc người thanh niên đã nghĩ là bản thân sẽ ghé vào đâu đó uống một ly nước trước khi về nhà. Nhưng khi cơn mưa từ trên trời đột ngột rơi xuống mà không báo trước, anh đã thay đổi quyết định.
Anh có thể quay lại và uống rượu một mình ở nhà.
Thứ sáu này sẽ không có cuộc đua nào và chắc chắn Saifah sẽ đi chơi với bạn gái của nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT