Bang!
Bang bang bang
"Chết tiệt, 'con' tôi bị sao vậy !?"
Trên đường cao tốc ở trung tâm Bangkok, một chiếc ô tô cỡ nhỏ của châu Âu đã chạy theo xe phía trước với tốc độ rùa bò do tắc đường vào ban đêm. Nhưng đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên khiến người đang điều khiển chiếc xe phải giật mình, hình như tiếng nổ phát ra ở bánh xe trước bên phải, sau đó là tiếng ma sát chói tai của bánh xe cào mạnh trên mặt đường, chiếc xe bắt đầu có những rung lắc nhẹ nhưng đủ để khiến vị tài xế trẻ tuổi nào đó phải rú lên và bám chặt tay lái vì hoảng loạn trước sự cố vừa xảy ra. Cậu không dám ló đầu ra ngoài cửa sổ.
Hiện giờ Rain thực sự nghĩ bản thân là một kẻ đen đủi.
Đối với một cậu nhóc mười tám tuổi, vừa mới thi lấy bằng lái xe cách đây ba tháng và đang lái chiếc xe của cha mình trên đường chưa đầy hai tháng, thì vụ nổ là một thảm họa vô cùng rắc rối đối với cậu.
‘Đừng hoảng sợ, đừng hoảng sợ, mình nên làm gì đây?’
Cậu thanh niên cố gắng trấn tĩnh bản thân một cách bất lực. Trước khi một lời nhắc nhở hiện lên trong đầu cậu ta. À, bố đã nói rằng trong trường hợp khẩn cấp, mình nên bật đèn trước.
Ngay khi Rain nhấn nút đèn hiệu để xe phía sau hiểu ý, Rain cảm thấy được trấn an hơn một chút vì đèn xi nhan của xe cậu đã bật.
Nhưng hiện tại xe của cậu đang ở làn giữa do kẹt xe và Rain biết là mình không thể dừng xe ở đây nên cậu ấy cố gắng điều khiển chiếc xe từ từ tấp vào lề đường, nhưng ... Có khói cuồn cuộn bốc ra từ bên trong nắp ca-pô ở đầu xe.
"Chết tiệt!"
Rain chỉ có thể bất lực chửi lớn một tiếng như vậy khi trên bầu trời cùng lúc đó cũng vang lên tiếng chớp giật ầm ầm, từng giọt… từng giọt… tí tách rơi trên kính xe. Những giọt nước mưa bắt đầu từ lát đát đến nặng hạt dần, cậu muốn giơ nắm đấm lên trời, hét lên và hỏi 'ông ấy' như thế này còn chưa đủ sao?
Bây giờ chiếc xe phía sau đã biết có gì đó không ổn với chiếc xe, nhưng ...
"Tôi nên làm gì tiếp theo !?"
Vào thời điểm như thế này, cậu chỉ có thể làm một điều duy nhất là ... gọi điện cho bố.
tock tock
Trước khi Rain có thể kết nối với người cha thân yêu của mình, cậu giật thót mình khi nghe thấy tiếng gõ cửa sổ của người bên ngoài.
Một người mặc bộ đồ da đen hoàn toàn, đội mũ bảo hiểm đen, có hình ngọn lửa đỏ, đi xe mô tô phân khối lớn, nhìn chằm chằm vào cậu với ánh mắt hung dữ toát ra đầy sự đe dọa, người đó nhìn chằm chằm tới nỗi Rain phải tự nhủ lại bản thân xem ...
‘Chết tiệt! Có phải mình đã vô tình làm điều gì không tốt với anh ta không?’