Vào cuối học kỳ, mọi người có xu hướng mất trí và bắt đầu tự nói với bản thân về những điều nhỏ nhặt.
Trước khi ra khỏi nhà, Rain đã dùng hết sức lực của mình nhưng càng đến gần mục tiêu, tim cậu càng đập mạnh vì sợ hãi. Nên vào thời điểm chiếc xe nhỏ tấp vào cửa gara thì những sự tự tin được cậu thu thập, tích góp từ mấy ngày qua đã bốc hơi đâu mất, biến thành sự lo lắng, bất an hiện tại. Rain không chắc rằng cậu ấy thực sự có nên đến đây hay không?.
‘Đừng đến đây nữa …’
"Hức, đừng nghĩ tới nữa!" 
Rain lắc đầu nguầy nguậy, thu dọn đồ đạc xuống xe, cùng lúc với nhân viên văn phòng bước ra mở cửa.
"P'Pa ..." 
Cậu bé vô tình hét lên sung sướng nhưng lại phải vội nuốt từng từ vào cổ họng, khi có một đôi mắt sắc bén ngạc nhiên quay lại nhìn cậu. Để rồi nhất thời thay đổi biểu cảm trên mặt thành lạnh tanh sau đó anh quay sang tiếp tục nói chuyện với người thợ máy mà không thèm suy nghĩ đến việc sẽ nói lời chào với cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play