Trong năm thứ năm, đó có thể gọi là 'Địa ngục', từ việc lấy đề tài cho luận văn, cho đến khi hoàn thành nó, sinh viên sẽ mất rất nhiều ‘máu’ và gần như đều sắp phát điên. Nhưng Rain thì vẫn đang là năm nhất... năm dễ dàng và thoải mái nhất, năm mà những cậu nhóc này vẫn đang học những điều cơ bản làm nền móng trước khi được học thiết kế thực tế, vì vậy anh ấy tự hỏi điều gì đã xảy ra khiến cậu ấy khóc như vậy.
Khi Phi Phayu bắt đầu nhìn chằm chằm vào cậu, Rain miễn cưỡng bắt đầu kể cho anh nghe chuyện gì đã xảy ra.
Cậu kể lại việc về nhà vào tối hôm trước và hoàn thành bài tập lúc 5 giờ, từ việc bạn cậu phải gọi điện đánh thức cậu vì ngủ quên, đến việc không đến lớp đúng giờ, kể cả từng lời của giáo sư chôn sâu trong não cậu. Càng nói, mắt cậu càng đỏ hơn, mặc dù không khóc òa như vừa rồi.
"Được rồi, anh hiểu rồi." 
Và khi kết thúc câu chuyện, cả căn phòng chìm vào im lặng cho đến khi Phayu cất tiếng.
Nhưng nếu có ai đó nghĩ rằng Phayu sẽ an ủi cậu, thì người đó đã nhầm.
"Anh sẽ không ngồi an ủi Rain vì những gì giáo viên nói đều là sự thật."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play