Rain không phải là một người hay dậy sớm. Thường nếu là ngày nghỉ, cậu ấy sẽ ngủ ngon lành đến trưa. Nếu không thấy đói, cậu ấy sẽ không thức dậy, nhưng hôm nay còn chưa đến bảy giờ thì dáng hình nhỏ bé đã ngẩng đầu lên khỏi giường với đôi mắt thâm quầng, đầu tóc rối bù xù và quần áo xộc xệch khi cậu ấy cứ lăn qua lộn lại, trằn trọc cả đêm. Tình trạng này không giống như người vừa có được một giấc ngủ no đủ mà là giống như có người cả một buổi tối không thể nào chợp mắt.
Đúng vậy, cậu không thể chợp mắt được chút nào và nghĩ mà xem ai có thể ngủ được trong tình huống này, nếu có thì người đó quá bá đạo rồi.
Được rồi, hôm qua đã đi học cả ngày mà còn không dám ngủ một chút nào vì sợ lỡ hẹn với bạn mình cùng đi đột  nhập sự kiện đua xe giữa thành phố. Sau đó bị mắng cho đến phát khóc giống như con rùa rụt cổ, lẽ ra tất cả những chuyện này đã phải đưa cậu vào giấc ngủ ngay lập tức, nhưng vì sự việc xảy ra lúc 3 giờ sáng đã khiến bộ não của cậu dường như bị đông cứng.
"Em sẽ khiến anh yêu một người đàn ông ngu ngốc như em cho đến khi anh không dám gọi em như vậy nữa.''
Rain lấy tay che mặt. r*n rỉ với sự xấu hổ vô cùng. 
"Mình đã làm gì thế này?"
Cậu không chắc mình đã làm gì, nhưng chắc chắn cậu đã tiêu đời rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play