Cậu không phải lo lắng về xe, cậu chỉ cần ngồi lại và đợi P'Phayu sắp xếp cho cậu. P'Phayu thật tuyệt vời! 
Phayu: "Xuống đi, để anh ấy xử lý chiếc xe."
Thân ảnh cao lớn đang tiến lại gần và cất tiếng nói, khiến Rain vừa nghe thấy liền vội vàng cầm lấy túi xách và chiếc ô, bước xuống xe. 
Rain: "Em có thể giúp được gì không? Chà, em nghĩ em nên ở yên một chỗ!." 
Đôi mắt sắc bén của người đàn anh lớn tuổi nhìn chằm chằm vào cậu như muốn hỏi cậu đã làm gì từ nãy đến giờ, khiến cậu nhóc chỉ có thể mỉm cười khô khốc và lùi lại một bước, nhìn chằm chằm vào người tài xế xe cứu hộ đang xử lý thành thạo chiếc xe của mình nhờ sự trợ giúp của P'Phayu. Nhưng khi nhìn vào đôi mắt lấp lánh của anh ấy, cậu cảm thấy tội lỗi vì đã làm phiền người khác vào tận lúc nửa đêm thế này.
 Rain: "P'Phayu" 
Chiếc xe của Rain đã được đưa lên xe cứu hộ. Nhưng người chủ xe nào đó giờ mới nhận ra mình đã quên một việc hết sức quan trọng ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play