Lúc này, Vân Thắng Hoa chỉ muốn thử thực lực thật sự của Vân Niệm nên cũng chưa hạ sát chiêu. Ngay khi Vân Niệm định triệu hồi Táng Cốt Lang, một giọng nói trong trẻo mang theo hương rượu vang lên, cùng lúc một bóng người quen thuộc xuất hiện trước mặt nàng.
“Trời đẹp thế này, vạn vật hữu tình, thật chẳng nên động thủ làm gì. Nhị vị cần gì phải giương cung bạt kiếm?”
Vừa nghe mùi rượu nồng nặc, Vân Niệm lập tức đoán ra thân phận người này — chính là Từ Từ trưởng lão.
Chưởng của Vân Thắng Hoa đánh vào linh khí hộ thể của Từ Từ trưởng lão không những không có tác dụng, mà còn khiến hắn bị đánh bay mấy chục mét. Hắn kinh ngạc chưa kịp hoàn hồn thì Lâm Uyển đã vội vàng chạy đến đỡ lấy.
Lâm Uyển nổi giận mắng: “Ngươi là thứ gì mà dám can thiệp chuyện nhà họ Vân?”
Nàng còn định tiếp tục thì Vân Thắng Hoa vội bịt miệng nàng lại. Hắn vừa rồi đã nhận ra y phục người kia mang họa tiết của trưởng lão Tử Tiêu Tông, dù phong cách có vẻ bất kham, nhưng khí thế kia hoàn toàn không thể coi thường. Người có thể ẩn giấu sâu như vậy, thực lực e rằng đã vượt qua Nguyên Anh kỳ.
Đây tuyệt đối là nhân vật Vân gia không thể đụng vào!
Vân Thắng Hoa vội vàng đứng dậy, khom người thi lễ, nói: “Vân mỗ không biết trưởng lão Tử Tiêu Tông giá lâm, thất lễ rồi. Không rõ tôn thượng là vị nào trong Tử Tiêu Tông?”
Thực ra, từ khi muốn đưa Vân Nguyệt Nga vào Tử Tiêu Tông, Vân Thắng Hoa đã tra kỹ về các trưởng lão, nhưng vị trước mắt lại chưa từng thấy qua.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT