“Nhị tiểu thư, gia chủ mời ngài hồi phủ.” Một người trong số đó lên tiếng.
Nghe vậy, ánh mắt Vân Niệm khẽ lay động.
Chuyện cần đến, cuối cùng cũng đến.
Kiếp trước, nàng từng ngây thơ cho rằng Vân Thắng Hoa thật lòng coi nàng như con ruột. Nhưng đến lúc cận kề cái chết mới vỡ lẽ: từ đầu đến cuối, họ chưa từng có huyết thống, nàng chẳng qua chỉ là một công cụ để lợi dụng vì giá trị của cấm thuật mà nàng tu luyện. Lần này bị gọi về, nàng biết, nhất định hung hiểm trùng trùng, nhưng cũng không thể không đi.
Ân oán hai đời, đến lúc phải kết thúc.
Nghĩ vậy, Vân Niệm quay đầu nhìn về phía vết máu loang lổ kia trên luận võ đài — đối với nàng, Vân gia há chẳng phải cũng là một trường ân oán sao?
Đỗ Tình theo bản năng cảm thấy hai tu sĩ Trúc Cơ kia tuy có vẻ ngoài hòa nhã, nhưng nếu Vân Niệm dám cãi lời, e rằng họ sẽ lập tức động thủ. Hắn nhíu mày đầy lo lắng.
Không ngờ, Vân Niệm lại nhàn nhạt mở miệng:
“Ta về nhà. Nếu đã trở lại, ta sẽ suy nghĩ về chuyện ngươi từng nói. Nếu…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT