Đỗ Tình lắc đầu cười, rồi chậm rãi nói:
— “Năm ngày nữa sẽ có khách từ Vân Ngoại Cảnh tới thăm. Khi ấy, chưởng môn các đại tông môn đều sẽ quy tụ tại Vân Du Minh. Minh chủ đã sớm ra lệnh trang hoàng khắp nơi để nghênh tiếp.”
— “Vân Ngoại Cảnh?” – Vân Niệm nghi hoặc hỏi lại.
Đỗ Tình cong môi, giơ quạt xếp chỉ về phương tây:
— “Ngươi chưa từng tới tận cùng phía tây Tu Chân Giới chứ? Qua khỏi biên giới cực tây chính là Vân Ngoại Cảnh – một vùng đất không có linh khí, cũng không có tu sĩ, chỉ toàn là phàm nhân. Nơi đó chia thành các quốc gia, mỗi quốc gia đều do một người nắm quyền, gọi là đế vương, hay thiên tử.”
— “Không có linh khí thì không thể tu luyện... Vậy chẳng phải thân thể họ đều là phàm thai?”
— “Đúng vậy. Dù cả đời không bệnh không tai, cũng chỉ sống được khoảng trăm năm.” – Ánh mắt Đỗ Tình khẽ dao động, rồi bất chợt mỉm cười:
– “Thế nhưng bọn họ có chỗ tốt hơn chúng ta. Người ở Vân Ngoại Cảnh khi chết, thân thể tiêu tan, hồn phách tự động tiến vào luân hồi. Như vậy xoay chuyển mãi, nhìn thì tưởng là tử vong, nhưng thực chất linh hồn của họ vẫn luôn tồn tại nơi trần thế, trải qua hàng vạn năm. So với chúng ta – những kẻ tu hành nghịch thiên, chỉ cần sơ suất là thân tử đạo tiêu – thì bọn họ sống… có khi lại dễ thở hơn.”
Nghe đến đây, Vân Niệm gật đầu như có điều suy nghĩ, rồi bỗng nhìn hắn hỏi:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT