Có lẽ do gương mặt Vân Niệm quá dễ gây lầm tưởng, khiến người kia tạm thời quên mất nàng là đệ tử của Từ trưởng lão. Lúc này giật mình nhận ra, hắn vội vàng buông tay xuống, nhưng vẫn cứng giọng nói: “Chúng ta đi theo ngươi từ nãy đến giờ chỉ loanh quanh chỗ này! Nếu ngươi thật sự hiểu trận pháp, chúng ta không có ý kiến. Nhưng giờ không thể cứ mù quáng tin tưởng ngươi nữa. Chúng ta sẽ tự tìm lối ra khác.”
“Đi theo ta, là con đường duy nhất để thoát ra…” Vân Niệm có chút bất đắc dĩ nói, “Kỳ Nhu vẫn đang ở trong Huyễn Diên Cốc này. Lúc trước bị ta dùng mê hương đánh ngất, giờ hẳn đã tỉnh lại. Nếu không nhanh chóng rời khỏi nơi này, ta cũng không dám đảm bảo an toàn cho các ngươi.”
Đám trận pháp sư vẫn còn định tranh luận, thì Tịch Mặc đã mở miệng trước: “Ngươi chắc chắn có thể đưa mọi người rời khỏi đây?”
“Chắc chắn.” Vân Niệm đáp.
Tịch Mặc khẽ gật đầu, ánh mắt trầm xuống, quay sang nói với các trận pháp sư: “Đi theo nàng.”
Tịch Mặc vừa lên tiếng, đám người kia chỉ còn biết nhỏ giọng xì xào.
Thấy vậy, Vân Niệm liền dẫn đầu đi về phía thân cây lớn. Tịch Mặc vẫn luôn theo sát phía sau. Như thế lặp lại mười mấy lần, rốt cuộc đến lần cuối cùng xuyên qua thân cây, trước mắt bọn họ hiện lên không còn là cảnh tượng lặp lại kia, mà là quang cảnh bên ngoài Huyễn Diên Cốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT