Quân Dục Chỉ nghiến chặt răng, lần nữa lao về phía Vân Niệm. Một kiếm này, Vân Niệm rõ ràng có thể đỡ được, nhưng thân hình nàng lại chợt lóe lên, bất ngờ vòng ra sau lưng Tô Vô Tuyết đang đứng một bên. Trường kiếm của Quân Dục Chỉ cũng lập tức đổi chiêu, đuổi theo bóng dáng nàng.
Tô Vô Tuyết hoàn toàn không ngờ Vân Niệm lại hành động như vậy. Nhưng lúc này, trường kiếm của Quân Dục Chỉ đã đâm tới, hắn căn bản không có thời gian phản ứng. Trong tình thế cấp bách, trong tay áo hắn lóe lên quang ảnh, một thanh ngọc phiến lập tức chắn trước người.
Trường kiếm chạm vào ngọc phiến, lực đạo tương đương, trong thoáng chốc, hai người thế mà lại giằng co bất phân thắng bại.
Mạch Thính Bạch đứng bên cạnh, nhìn đến ngây người. Không ngờ linh khí của Tô Vô Tuyết lại bị ép ra trong tình huống như thế, không khỏi nhìn sang cô gái áo đen nhỏ nhắn đang núp sau lưng Tô Vô Tuyết.
Nụ cười nơi khóe môi Tô Vô Tuyết lập tức tan biến, nghiến răng bật ra một câu:
“Vân tiên tử chẳng phải nói là không kết minh với chúng ta sao?”
“Đạo hữu đứng xem lâu như vậy, chỉ xem mà không giúp, như vậy cũng không được coi là phúc hậu.” Vân Niệm bình tĩnh nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play