Tất cả những người tham gia đều phải chia thành hắc và bạch tử, tiến vào Nam Trúc Lâm để thi đấu. Giờ phút này, 359 người đã tập hợp xong — 179 mặc hắc y, 180 mặc bạch y. Chỉ còn thiếu một người cuối cùng.
Trong đám người, Tịch Mặc khoác bạch y đứng đó, đưa mắt tìm kiếm khắp nơi nhưng không thấy Vân Niệm đâu, lòng bắt đầu nóng nảy.
Tên nhãi này đừng nói là đang chơi mình đấy chứ? Đây không phải chuyện đùa. Ngọc phiến là do hắn đưa, nếu Vân Niệm không đến, chẳng khác nào hắn tự tát vào mặt Quân gia. Đến lúc ấy biết lấy gì để giải thích với phụ thân?
Ngay lúc ấy, Vân Niệm mới thong thả xuất hiện, khoác một thân hắc y, bước đến gần lối vào rừng trúc.
Tịch Mặc sắc mặt đen lại, lập tức chắn trước mặt nàng:
“Sao, bị dọa đến không dám đến à?”
Vân Niệm vừa buộc chặt đai lưng, vừa nói:
“Phi kiếm của sư tôn chất lượng không tốt, gãy giữa đường. Chúng ta đành phải đi tàu bay tới.”
Nghe vậy, Tịch Mặc ngẩn ra, không còn để ý đến giọng điệu đùa cợt ban nãy, chỉ kinh ngạc hỏi:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT