Vân Nguyệt Nga thoáng sửng sốt. Nhưng nhiều năm kiêu ngạo khiến nàng không thể lùi bước, liền nghiêm mặt nói:
“Vân Niệm, ngươi quá phản nghịch! Ta từng đưa ngươi đi trừ yêu, là vì xem ngươi là muội muội. Dù biết ngươi không cùng huyết thống với Vân gia, ta vẫn không bỏ mặc ngươi. Vậy mà ngươi lại tổn thương mẫu thân ta, giờ còn chỉ trích ta?”
Vân Niệm bật cười lạnh: “Nếu đã biết ta và ngươi không chung huyết mạch, vậy ngươi có cần phải như thế?”
“Ngươi!” – Vân Nguyệt Nga giận dữ trừng mắt – “Ngươi hãy nhớ, là ngươi tổn thương mẫu thân ta, không nhận ta làm tỷ tỷ. Lần sau gặp lại, chúng ta là địch!”
“Ừ.” – Vân Niệm nhạt giọng đáp, rồi bước qua nàng mà đi, để lại Vân Nguyệt Nga ngây người tại chỗ.
Chỉ khi bóng lưng khuất xa, Vân Nguyệt Nga mới kịp phản ứng, hét lên: “Ngươi đừng có mà hối hận!”
Nhưng bước chân Vân Niệm không hề dừng lại, vẫn bình thản rảo bước về phía Vãn Nguyệt Phong.
Trong phòng, Từ Từ trưởng lão đang nhàn nhã uống rượu, nhưng thần thức sớm đã cảm ứng được nàng trở về. Khóe môi ông khẽ nhếch, nhẹ nhàng buông một câu:
“Xem kiếm!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT