Trong không khí, tiếng kêu đau đớn vang lên từng trận. Kim quang dần yếu đi, Địa Phược Linh cũng dần tỉnh táo lại, không còn bị oán khí khống chế hoàn toàn như trước.
Tống Li mở lời: “Ngươi đã nhớ ra mình là ai chưa? Vì sao lại hóa thành Địa Phược Linh bị trói ở nơi này?”
Địa Phược Linh quỳ ngồi giữa lồng giam, đôi mắt trống rỗng, một lúc sau mới lên tiếng:
“Ta… là đệ tử ngoại môn của Tử Tiêu Tông – Kim Văn Lan.”
Vừa dứt lời, bộ bạch y trên người nàng dần hiện ra hoa văn tím nhạt – chính là y phục của đệ tử ngoại môn Tử Tiêu Tông.
“Ba năm trước, lần đầu ta đến Phù Cầm Phong, vừa gặp Tào phong chủ đã sinh lòng ái mộ. Khi ấy, hắn cũng đã đến tuổi lập gia đình…
Vì thế, ta ngày đêm thao thức, nghĩ cách bày tỏ tình ý. Nhưng hắn cự tuyệt ta dứt khoát. Ta không hiểu – ta dung mạo không tệ, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, sắp kết đan, nội môn cũng có không ít người theo đuổi, ta đều không để mắt. Vì sao chỉ hắn lại phũ phàng đến thế?
Ta không cam tâm từ bỏ… nhưng ta không ngờ, hắn lại là cầm thú đội lốt người.”
Kim Văn Lan ngẩng đầu, nhìn thẳng Tào An Học, giọng căm phẫn:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT