Hứa Mạt Mạt không nói lời cảm ơn, chỉ nghiêm mặt chờ Thẩm Tế Nguyệt tự mình rời đi.
Anh quả nhiên bế thi thể Hứa Mạt Mạt đi về một hướng nào đó.
Cô lặng lẽ thở phào một hơi, định bụng chờ Thẩm Tế Nguyệt vừa đi thì sẽ tiếp tục quay về rừng rậm.
Từ nhỏ cô đã lớn lên trong mưa gió kiểu này, cô không sợ.
Nhưng giây tiếp theo, một xúc tu vươn ra cuốn lấy cô.
Thẩm Tế Nguyệt: “Một lát nữa sẽ thả cô đi.”
Anh chỉ đơn giản giải thích một câu, rồi mang theo Hứa Mạt Mạt lao nhanh xuyên qua rừng sâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT