Edit: Leia
Vu Sa Sa kế thừa hy vọng của cha mình là ngài William Vu, theo học ngôi trường mà ông ấy từng học từ cử nhân lên đến tiến sĩ, sau đó theo đuổi sự nghiệp luật pháp. Hai năm trước cô gặp lại Thương Thiệu, hai người nảy sinh tình yêu cuồng nhiệt. Sa Sa dứt khoát từ bỏ sự nghiệp đầy hứa hẹn ở Anh, trở về Hồng Kông định cư cùng anh ta.
Thương Thiệu rất tiếc cho tài năng và sự chuyên nghiệp của cô, cũng từng có ý định cho Vu Sa Sa đảm nhiệm một chức vụ quan trọng trong bộ phận pháp lý của tập đoàn, một vị trí vốn đòi hỏi nhiều năm kinh nghiệm và vượt quá tầm với của cô. Thế nhưng Vu Sa Sa đã uyển chuyển từ chối.
Hình như cô ta khá chán ghét những vụ tranh chấp giữa các tập đoàn và doanh nghiệp lớn, sau đó chuyển sang hoạt động từ thiện và quan tâm đến phúc lợi cộng đồng. Cô đứng ra cung cấp hỗ trợ pháp lý miễn phí và dịch vụ tố tụng cho dân thường, đồng thời rất nhiệt tình tham gia vào các hoạt động giáo dục trẻ em, quyền phụ nữ, chăm sóc nhân đạo cho nhóm người yếu thế và dễ bị tổn thương.
Ở thời điểm bận rộn nhất, cô ta thậm chí còn bận hơn Thương Thiệu. Thế nhưng Vu Sa Sa tựa như một động cơ vĩnh hằng không biết mệt, có thể cân bằng tất cả trong khi vẫn chăm chỉ theo đuổi học thuật. Cô tính toán lấy bằng thạc sĩ thứ hai tại đại học Hồng Kông, vì thế thường xuyên về trường nghe giảng bài, tham gia các câu lạc bộ và làm trợ giảng cho các giáo sư.
Trong hoàn cảnh như vậy, sau khi dọn về sống chung với Thương Thiệu mà cô vẫn từ chối thuê người giúp việc, một tay lo lắng chu toàn cuộc sống riêng của hai người rất thỏa đáng và ấm áp. Suy cho cùng Sa Sa vẫn là con gái của một quan chức cấp cao, không quen làm việc nhà, bình thường nếu không phải cắt trái cây đứt tay thì cũng là nấu cơm quên cho gia vị, khiến Thương Thiệu vừa buồn cười vừa thương tiếc hơn gấp bội.
Thương Thiệu không xác định trong lòng cô có thấy bất công hay không, đang từ người phụ trách các vụ tranh chấp quyền thừa kế lên đến mấy trăm triệu trở về lo những vụ dân sự lông gà vỏ tỏi như ai chiếm dụng diện tích hành lang, ai ăn cắp vặt, biển thủ tiền an sinh xã hội vân vân… Chênh lệch phải gọi là như trên trời dưới đất, nhưng Vu Sa Sa lại nói: “Không sao cả, mục đích ban đầu em học luật cũng không phải để phục vụ cho người giàu. Mọi người đều bình đẳng trước pháp luật, chỉ có người có tội và người vô tội. Hiện giờ mỗi ngày em đều cảm thấy mãn nguyện, cũng rất hạnh phúc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT