Edit: Leia
Mặt trời vừa mọc chưa bao lâu, chim vẫn còn kêu ríu rít thì xe của Thương Thiệu đã lái vào biệt thự nhà họ Thương ở Vịnh Thâm Thủy. Anh ta ghé mắt nhìn vị khách ngồi bên ghế phụ, lên tiếng trấn an: “Chuyện này không liên quan đến cô, đừng quá tự trách.”
Rita thở dài mệt mỏi: “Tôi chỉ muốn đi thăm Tanya thôi.”
Ôn Hữu Nghi đã ốm nằm trên giường hai ngày nay, Thương Thiệu vừa thoáng nhắc đến, Rita lập tức đứng ngồi không yên, dù bỏ lỡ luyện tập vẫn muốn đi thăm cho bằng được. Thế nhưng khoảng thời gian này cả chỗ cô ở lẫn nhà họ Thương đều bị phóng viên bao vây kín mít, phía sau một lùm cây nào cũng có khả năng chứa chấp một ống kính máy ảnh độ phân giải cao ngất. Thương Thiệu đành dùng đến chiếc xe trang bị kính chống đạn của mình, đích thân lái xe đưa cô về nhà.
Anh ta không quá thân thiết với Rita, trước đây chỉ mới chạm mặt mấy lần, gần đây vì nguyên nhân đối phó quan hệ công chúng nên mới giao lưu với cô nhiều hơn.
Ôn Hữu Nghi nghe tin Rita tới thăm, chịu đựng cơn choáng váng và thân thể nặng nề miễn cưỡng ngồi dậy rửa mặt chải đầu, sửa soạn ra dáng vẻ thỏa đáng có thể gặp khách. Rita càng cảm thấy tội lỗi hơn, nghĩ đến chuyện tất cả mọi rắc rối đều bắt nguồn từ bức ảnh trong điện thoại mình, vừa trông thấy Ôn Hữu Nghi cô lập tức yên lặng rơi nước mắt.
Lòng Ôn Hữu Nghi sáng như gương, biết lúc này mình trấn an sẽ chỉ càng làm cô khó chịu nên đổi giọng dịu dàng và nghiêm khắc phê bình: “Nếu cháu đến đây để tìm kiếm an ủi thì chi bằng đừng đến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play