Sau khi đặt đồ xuống, Tôn Thắng Nam cũng cầm một miếng dưa hấu nếm thử, "Ừm, ngọt thật, là dưa của nhà ông Lý già phải không? Năm ngoái nhà ông ấy trồng đã ngọt rồi."
"Đúng, chính là nhà ông ấy đấy. Nghe nói năm nay ông ấy trồng nhiều lắm, con trai ông ấy còn giận dỗi, bảo là bán chẳng được bao nhiêu tiền, thà trồng lúa còn có lời hơn."
Những người mới đến nghe vậy bèn tìm hiểu tình hình, mới biết ông Lý già là người trồng dưa có tiếng trong thôn. Năm nào dưa ông trồng cũng ngọt lịm. Ngày trước, cả nhà ông sống nhờ vào nghề trồng dưa.
Nhưng sau này đất đai thuộc về quốc gia, ông không còn ruộng dưa nữa. Mỗi nhà chỉ được chia một khoảnh đất nhỏ, không đủ để ông trồng dưa.
Ông Lý già không cam lòng, ông chỉ có chút tay nghề này, không muốn lãng phí.
Cuối cùng ông tìm đại đội trưởng xin một mảnh đất hoang để trồng dưa cho cả thôn. Như vậy ông vừa có công điểm, trong thôn lại có dưa ăn.
Dưa trồng ra, trạm nông mậu cũng thu mua, nhưng giá không cao. Dù sao cũng là đất hoang, có chút thu nhập coi như không uổng công, nên cả thôn vẫn rất vui lòng.
Thấy trồng dưa có thể bán được tiền, ông Lý già liền tranh thủ trồng thêm một ít trên mảnh đất của mình. Vậy nên nhà nào trong thôn muốn ăn, có thể đến mua, giá cũng không đắt, đổi đồ cũng được, nên nhà nào cũng mua một ít ăn cho đỡ thèm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play